Sự chuyển hóa của một hành giả – vượt qua lối nghĩ tiêu cực và nóng giận khi tu tập tâm linh

1. Giới thiệu

Khi còn nhỏ tôi đã tin sự hiện diện của Thế Tôn nhưng Ngài không thị hiện ở một dạng cụ thể. Gia đình tôi là người gốc Trung Quốc và chúng tôi có theo một số truyền thống tín ngưỡng Phật giáo nhưng không quá nghiêm ngặt. Bắt đầu từ khoảng 10 tuổi, tôi thường đôi khi tâm sự cùng Thế Tôn, thường khi vào trước lúc tôi đi ngủ để cảm tạ ngài đã chăm sóc gìn giữ gia đình tôi và hy vọng Ngài tiếp tục như thế. Mỗi khi tôi gặp khó khăn hoặc khi tôi xém vào một tai nạn nghiêm trọng tôi luôn nhớ nghĩ đến Thế Tôn.

2. Hôn nhân trắc trở của phụ mẫu tôi

Từ tuổi bé thơ ba mẹ tôi có nhiều vấn đề hôn nhân mà chúng hiển bày rõ ở nhà. Tôi có 2 chị em gái, nhưng mẹ tôi chỉ tâm giải bày tâm sự với tôi nhiều nhất. Tôi cảm thấy rất rối rắm khi mẹ kể cho tôi những gì cha đã nói và như thế ý niệm sân hận trong tôi đối với cha tôi bắt đầu nảy sinh. Tôi thường cảm thấy bất lực và trầm cảm khi mình không thể làm gì để có thể cải thiện điều này.

Vào những năm ở trung học tôi thường đi gặp chuyên gia tâm lý trong trường để giúp tôi với hoàn cảnh gia đình. Tôi có nhiều tình cảm quấn quýt với các thầy cô vì ở họ tôi có cảm giác an toàn và chỉ có họ mới có thể hiểu được tôi. Mặc dù tôi có được nhiều sự giúp đỡ trong trường, các vấn đề hằng sâu trong thanh tâm tôi vẫn không thể được hóa giải.

3. Những năm tuổi vị thành niên

Khi vào độ tuổi 15-16, tôi cảm nhận được có gì thay đổi trong tôi. Sự trầm cảm cho vấn đề gia đình tôi trở thành sự phẫn nộ đối với cả cha lẫn mẹ tôi. Tôi rất tức giận khi ba của tôi ngoại tình và tôi càng tức thêm khi mẹ không chịu làm gì chẳng hạn như là ly dị với cha tôi. Vì mẹ tôi luôn cảm thấy bực tức với cha tôi, bà thường trút giận lên chị em tôi.

Radha in 2008Vào thời điểm này tôi bắt đầu mặc đồ toàn màu đen, và sơn móng tay đen. Tôi quyết định cắt tóc rất ngắn lần đầu tiên và nhuộm nhiều màu như xanh lá cây, xanh dương và tím. Vào thời điểm đó tôi nghe rất nhiều heavy metal music (nhạc kích động mạnh) như là Slipknot và Godsmack với lời nhạc thật tục tĩu và tôi thường chửi thề khi nói chuyện. Tôi rất thích thú khi xem phim kinh dị và khi nó càng ghê gớm thì tôi càng thích. Tôi bắt đầu có nhiều ý nghĩ và mong muốn được xỏ khuyên chân mày, môi v.v và xăm trên người.

Có những lúc tôi cảm thấy tức điên lên khi không có lý do gì nhưng tôi vẫn muốn hét to hay đấm vào tường. Tôi trở nên rất đa cảm trong giai đoạn này. Bạn bè và gia đình tôi vào lúc đó cảm thấy khó hiểu nổi khi thấy được mặt này của tôi.

Tôi tranh đấu trong thanh tâm để nhận ra và tìm ra được mình là ai và cảm thấy có cái gì đó trống vắng trong nội tâm khi làm bất cứ việc gì. Điều này làm tôi luôn cảm thấy nhàm chán đối với mọi thứ. Sau này tôi mới biết được chỉ có tu tập mới có thể giúp chúng ta tìm thấy mình thực sự là ai.

4. Dần trở nên có hứng thú với thế giới Tâm Linh

Tôi bắt đầu có hứng thú với Tâm Linh học khi bắt đầu Đại học vào năm 2008. Tôi bắt đầu tham gia nhiều lớp về Nhân Chủng học và hiếu kỳ về nhiều văn hóa tín ngưỡng và tôn giáo trên thế giới cũng như sự hiểu biết của họ về thế giới tâm linh.

Cũng vào khoảng thời gian này tôi bắt đầu đi làm ở một nơi giải trí ngoài trời và một một tiệm bán đồ cắm trại khi tôi kết bạn với hai người (mà sau này trở thành người tầm Đạo của SSRF). Tôi ngay lập tức cảm thấy rất gần gũi với họ khi họ nhiều lần chia sẻ nhiều chủ đề liên quan đến Tâm Linh. Sau khi đi làm về hoặc vào cuối tuần tôi thường đến nhà họ để chuyện trò về Tâm Linh học và họ cho tôi xem những quyển sách về Tâm Linh học và chữa trị tâm linh.

5. Bắt đầu tu tập với SSRF

Vào năm 2009, hai người bạn đồng nghiệp của tôi đã lên kế hoạch cho một chuyến đi đến thăm Goa, Ấn Độ và nhờ tôi trông coi ngôi nhà của họ khi họ đi vắng. Khi đến Ấn Độ, họ bất ngờ dừng lại ở Viện Nghiên cứu SSRF và bắt đầu tu tập tâm linh ở đó.

Trong vài tháng khi họ đi vắng, chúng tôi bắt đầu có một số trải nghiệm ở nhà với một thế lực tà ma nào đó. Dì, em gái tôi và tôi có thể nhận thức được sự hiện diện của thực thể tà ma này và nó thường làm nhiều việc khác nhau trong nhà để dọa chúng tôi.

Không biết phải làm gì, tôi đã gửi email cho hai người bạn của mình đang ở Viện Nghiên cứu SSRF để giải thích những gì đang xảy ra vì họ là những người bạn duy nhất mà có thể hiểu và có thể đưa ra một số hướng dẫn cho tôi. Họ chuyển tiếp cho tôi liên kết đến trang web SSRF và hướng dẫn chúng tôi bắt đầu niệm “Shri Gurudev Datta“ . Khi đọc trang web này lần đầu tiên, tôi nhớ cảm giác như mọi thứ tôi đang đọc đều là sự thật và không bao giờ có nghi ngờ gì về bất cứ điều gì được cung cấp trong các bài viết của họ.

Vào ngày đầu tiên tôi bắt đầu niệm danh Ngài Datta, ngay trong đêm đó tôi đã có một trải nghiệm sống động về hiện trạng bị bóng đè khi ngủ và một áp lực đau đớn đè lên cơ thể tôi. Tôi đã từng bị bóng đè khi ngủ nhiều lần trong suốt thời thơ ấu của mình, nhưng trải nghiệm đặc biệt này là trải nghiệm tột cùng nhất. Câu niệm Datta tự động được vang lên trong tâm trí tôi và sau một thời gian, tình trạng bị đóng đè khi ngủ và áp lực chấm dứt. Tôi bắt đầu niệm Datta hàng ngày và trải nghiệm rằng bất cứ khi nào tôi niệm danh hiệu Ngài, thực thể tà ma không thể đến gần tôi và sẽ ở xa hơn. Điều này củng cố niềm tin của tôi rằng câu niệm này thực sự đang bảo vệ tôi và tôi đã khuyến khích gia đình tôi cùng niệm câu này.

Bất cứ điều gì mà những người tìm cầu giác ngộ giải thoát từ SSRF hướng dẫn tôi thực hành pháp niệm hoặc chữa trị tâm linh, tôi sẽ cố gắng thực hiện với nỗ lực chân thành để áp dụng và bắt đầu nhận thấy những thay đổi tích cực trong trạng thái toàn thân tâm. Tôi bắt đầu cảm thấy bình tĩnh hơn trong những tình huống mà bình thường tôi sẽ có nhiều suy nghĩ dồn dập hoặc suy nghĩ tiêu cực.

Chẳng bao lâu sau, những người bạn tầm đạo của tôi trở về từ Ấn Độ và họ chia sẻ với tôi mọi điều họ học được ở Viện Nghiên cứu Tâm linh SSRF và về việc tu tập. Tôi thường xuyên đến nhà họ để tham dự satsang (hội họp tâm linh). Tôi rất nhiệt tình đến nhà họ để tham dự các buổi satsang vì mỗi lần như vậy tôi đều cảm nhận được rất nhiều điều tích cực và tôi háo hức tìm hiểu những gì khác mà tôi chưa biết và có thể cố gắng áp dụng vào thực tế.

Tôi cũng bắt đầu tham dự các lớp satsang của SSRF Bắc Mỹ được tổ chức qua các hội nghị qua điện thoại mỗi tuần và có một số trải nghiệm tâm linh rằng bất cứ khi nào tôi có một câu hỏi nào đó trong đầu, người dẫn dắt lớp satsang sẽ tự động trả lời hoặc một số người tham dự khác sẽ hỏi câu hỏi tương tự. Tôi sẽ đảm bảo rằng mỗi tối thứ Sáu đều sẵn sàng tham dự satsang này và sẽ từ chối lời mời đi chơi với bạn bè của tôi vì tôi trải nghiệm rằng Chaitanya mà tôi nhận được qua buổi satsang này sẽ giúp tôi nỗ lực tu tập trong cả tuần đó.

Không lâu sau đó chúng tôi gặp được bạn tầm đạo thứ tư sống trong cùng thành phố với chúng tôi, người bắt đầu tu tập với SSRF và chúng tôi cùng nhau tổ chức và tiến hành một loạt hội thảo SSRF công cộng trong các thư viện như là satseva của chúng tôi.

6. Học hỏi để xử lý và vượt qua bất an có nguồn gốc Tâm linh

Sau một thời gian tu tập, người tầm đạo dẫn dắt của tôi đã giải thích với tôi rằng tôi đang bị bất an trầm trọng do những thế lực tà ma. Cô ấy đã nói với tôi điều này vào buổi sáng trước khi tôi đi học, và tôi nhớ khi ngồi trong lớp đã nhận ra rằng việc vô cùng bất an có nghĩa là tôi đang bị ám bởi một thực thể tà ma. Phải mất một thời gian tôi mới chấp nhận được điều này, nhưng một khi tôi chấp nhận sự thật này thì tôi mới có thể biết được điều này thực sự có ý nghĩa gì và tôi cần phải làm gì để vượt qua nỗi phiền muộn.

Tuổi thiếu niên của tôi bắt đầu có ý nghĩa hơn khi tôi nhận ra rằng tất cả những khuynh hướng và lý do khiến tôi cảm thấy mình như hai con người khác nhau đều là do thực thể tà ma đang chiếm hữu tôi.

Khi tôi bắt đầu tăng cường tu tập và các phương pháp chữa trị tâm linh, thực thể tà ma đang chiếm hữu tôi bắt đầu bộc lộ qua các chuyển động cơ thể hoặc sự thay đổi nét mặt. Nó thường xảy ra khi tôi ở trong satsang hoặc trong một môi trường có nhiều sattvikta hơn. May mắn thay, Thế Tôn đã quan tâm rằng điều này sẽ chỉ xảy ra khi có những người tầm đạo và gia đình cũng như bạn bè của tôi sẽ không bao giờ chứng kiến điều đó vì họ có thể sẽ sợ hãi.

Nỗi bất an còn đến dưới dạng nhiều suy nghĩ tiêu cực và ý nghĩ làm hại bản thân. Ví dụ, khi đang lái xe, tôi thường muốn đánh lái để đâm vào xe hoặc tôi hình dung điều này xảy ra trước mắt mình khi đang lái xe. Trong những lúc này, tôi không ngừng cầu xin Thế Tôn giúp đỡ tôi và chỉ cho tôi cách bỏ qua những vọng niệm và tà ý thôi thúc này. Mặc dù những suy nghĩ và thôi thúc này rất mạnh mẽ nhưng Ngài không bao giờ để điều gì xấu xảy ra với tôi.

Năm 2010, hội thảo tâm linh tháng Giêng SSRF tại Viện Nghiên cứu SSRF đã được phát sóng cho một số người tầm đạo trên khắp thế giới xem qua internet. Tôi nhớ bất cứ khi nào tôi cố gắng xem bất kỳ buổi hội thảo nào, tôi cảm thấy bất an đến mức không thể hiểu được điều gì đang xảy ra. Trong tuần đó, cơ bụng của tôi co giật liên tục suốt cả ngày. Tôi vẫn phải lái xe và đi học và tôi rất sợ người khác sẽ nghĩ gì nếu họ nhìn thấy tôi thực hiện những động tác không kiểm soát được này. Chỉ nhờ ơn Thế Tôn, khi tôi đang ngồi trong lớp hoặc nếu tôi ở cùng gia đình, những chuyển động không thể kiểm soát của cơ thể tôi sẽ giảm bớt thành một số cử động nhỏ. Tuy nhiên, bất cứ khi nào tôi lại ở một mình thì chúng sẽ khá nghiêm trọng. Từ việc trải nghiệm việc giảm bớt các chuyển động khi cần thiết, tôi nhận ra rằng chắc hẳn Ngài đã làm điều gì đó ngoài tầm hiểu biết của tôi nên tôi đã chấp nhận.

Qua những trải nghiệm này, tôi bắt đầu nhận ra rằng nỗi bất an trầm trọng thực sự là một phước lành ngụy trang bởi vì qua nỗi phiền muộn, Thế Tôn đã dạy tôi cách phát triển tinh thần chiến đấu, cách phát triển sự nghiêm túc và độc lập trong việc chữa lành tâm linh, chấp nhận hoàn cảnh và quan trọng nhất là để phát triển niềm tin vào Thế Tôn rằng Ngài luôn chăm sóc tôi.

7. Đi đến Viện Nghiên cứu Khoa học Tâm Linh SSRF

Vào tháng 7 năm 2011, lần đầu tiên tôi đến Viện Nghiên cứu SSRF để dự khóa tu học tâm linh. Sau lần tu học này, tôi quyết định nghỉ học và dành toàn thời gian của mình cho sự tu tập. Tôi đã hoàn thành chương trình học cấp chứng chỉ để có thể xin việc trong lĩnh vực đó, nhưng ban đầu tôi dự định theo đuổi bằng cấp cao hơn. Tôi nhận ra rằng quá nhiều thời gian đã bị lãng phí khi đi học, làm bài tập về nhà và học thêm, và trên thực tế, địa vị thế gian và bằng cấp học vấn thực sự không thành vấn đề so với tầm quan trọng của việc tu tập. Thời gian chúng ta có để tu hành trước thời kỳ khó khăn là rất ngắn ngủi.

Nhờ hồng ân của Thế Tôn, tôi đã có cơ hội đến Viện Nghiên cứu SSRF vài lần để tu tập trong những năm 2011-2014.

Tại Viện Nghiên cứu SSRF, tôi cảm thấy như đây mới là mái ấm bình yên. Tôi đã học được rất nhiều điều từ tất cả những người tầm đạo sống ở đó và nhận được rất nhiều sự giúp đỡ cũng như hướng dẫn cho việc tu tập và thăng tiến tâm linh của tôi. Tôi đã nỗ lực thực hiện 8 nhánh đạo lộ trong tu tập tâm linh và tập trung vào việc thực hành quy trình Loại bỏ khuyết điểm nhân cách. Bằng cách kề cận bên cạnh các vị Thánh, điều này củng cố niềm tin của tôi nhiều hơn rằng không có gì quan trọng hơn một lối sống tâm linh và tu hành.

Trong vài lần đầu tiên đến thăm Viện Nghiên cứu SSRF, tà ma ám ảnh tôi thường biểu hiện dữ dội. Tôi đã tham gia vào các thí nghiệm vi tế khác nhau, trong đó thực thể tà ma sẽ biểu hiện và biến dạng theo những cách vô nhân đạo. Những thí nghiệm này cho phép tôi tìm hiểu thêm về thế lực tà ma và cách phân biệt bản thân với thực thể chiếm hữu. Điều duy nhất có thể xoa dịu những biểu hiện này là nỗ lực đánh thức cảm xúc tâm linh, niệm Phật và cầu nguyện mãnh liệt với Thế Tôn. Những trải nghiệm này thực sự đã củng cố niềm tin của tôi rằng chỉ có Ngài mới có thể cứu tôi khỏi đau khổ và những ma quỷ và đó là một trong những lý do tại sao các phương cách này được tiến hành. Lý do khác là sự đau khổ từ tà ma giảm đi trong người tầm đạo sau những thí nghiệm tinh tế này vì các thực thể tà ma buộc phải bộc lộ và do đó mất đi năng lượng hắc ám như vậy giúp ích cho người tầm đạo.

8. Đạt đến 61% của Trình Độ Tâm Linh

Vào tháng 3 năm 2013, khi tôi đang ở Viện Nghiên cứu SSRF, người ta thông báo rằng tôi đã đạt đến trình độ tâm linh 61%. Tôi cảm thấy vô cùng biết ơn Ngài vì chỉ nhờ Ân điển và sự quan tâm của Ngài mà sự thăng tiến tâm linh mới có thể xảy ra bất chấp nỗi đau khổ tâm linh mà tôi đã trải qua. Bằng cách cố gắng chấp nhận và coi mọi tình huống và trải nghiệm như một sự khảo nghiệm trong tu tập, Thế Tôn đã chỉ cho tôi thấy khi chúng ta bước một bước về phía Thế Tôn thì Ngài tiến mười bước về phía chúng ta. Tôi cảm thấy biết ơn vì thông qua tất cả những người tầm đạo mà tôi tiếp xúc trong SSRF, Ngài đã hướng dẫn và giúp tôi thực hành 8 khía cạnh của việc tu hành và hiểu cách nỗ lực khắc phục khuyết điểm và bản ngã của mình thông qua quá trình loại bỏ khuyết điểm Nhân cách.

9. Hiện trạng bây giờ

Tôi không biết mình sẽ đi về đâu nếu không tiếp cận với SSRF và bắt đầu tu tập với họ. Chỉ nhờ tu hành mà tôi mới có thể nhận ra mục đích thực sự của cuộc sống và có thể buông bỏ những khó khăn mà tôi gặp phải. Tôi không còn bối rối về việc mình là ai nữa vì việc tu tập đã khiến tôi ngộ ra rằng tất cả chúng ta đều thực sự là Linh hồn/Phật tánh bên trong.

Sự bất an do tâm linh của tôi đã giảm đi rất nhiều và tôi có thể dành nhiều thời gian hơn cho việc tu tập và Satseva. Tôi mang ơn Thế Tôn và SSRF vì đã giúp tôi vượt qua nỗi bất an mà lẽ ra đã theo tôi suốt vô số kiếp. Sự tĩnh lặng và bình yên được cảm nhận bên trong thông qua việc tu tập là điều mà tôi thấy rất nhiều người đang phấn đấu trong xã hội.

Nếu tôi có thể chia sẻ một điều với độc giả của SSRF, thì đó là lời cầu xin chân thành của tôi để họ bắt đầu tu tập ngay hôm nay vì không có gì khác trên thế giới này có thể mang lại cho bạn sự bình yên và nhận ra bạn thực sự là ai. Cho dù có bao nhiêu thăng trầm trên con đường tu, hãy kiên trì với chánh tin vì mục tiêu cuối cùng là đạt đến Niết Bàn và điều này vô cùng xứng đáng với mỗi giây phút nỗ lực mà một người phấn đấu để đi trên con đường tìm cầu giác ngộ giải thoát.

– Cô Christie Leung ( nay đổi tên thành Radha Mallick sau khi kết hôn), Vancouver, Canada